
Tác giả: José Mauro de Vasconcelos
Xuất bản năm: 1974 (Ở Việt Nam: 2024)
Đã Đọc: 28/02/2025
Số trang: 373
Đánh giá: ⭐⭐⭐⭐⭐
Phù hợp với teen: 13+
Đây là phần tiếp theo sau Cây Cam Ngọt của Tôi kể về cuộc đời của Zezé tuổi teen từ 11 – 15 tuổi. Zezé vẫn nghịch như “có quỷ trong đầu,” vẫn nhạy cảm và luôn “muốn chết.” Ngay cả môi trường sống của em cũng thay đổi, em đã được nhận nuôi, được cho đi học, được ăn uống, được mặc đồ mới, được chơi đàn, được chơi với một tuổi thơ đầy náo nhiệt với bạn bè. Nhưng cậu bé vẫn cảm thấy cô đơn, vì em đã mất đi “người ở trong tim” mà không ai có thể thay thế được.
Phần này có spoil nha ^_^ (ai muốn được spoil thì bấm vào đây xem tiếp, hehe)
Cậu có những người bạn và người thương tưởng tượng: bác Cóc cururu (một con Cóc thật sự biết nói và đội nón), ba Maurice (một diễn viên nổi tiếng trên TV), Tarzan (người anh mạnh mẽ cũng nổi tiếng từ TV)… Những người bạn này được Zezé tin tưởng và kể những câu chuyện, những cảm xúc của cậu, và cũng giúp đưa ra những lời khuyên sáng suốt mỗi khi cậu làm sai.
Thấy tôi vẫn còn chần chừ, cóc lại thuyết phục, “Nghe này Zezé, nếu nhóc cho phép ta ở cùng nhóc thì tất cả sẽ trở nên dễ như bỡn. Ta muốn dạy nhóc một cách sống mới, bảo vệ nhóc khỏi mọi thứ tồi tệ và từ từ quét sạch mọi nỗi buồn vẫn đang dai dẳng bám theo nhóc. Nhóc sẽ thấy rằng ngay cả khi có một mình, nhóc cũng sẽ không đau khổ nhiều như vậy nữa.”
Cậu cũng dần có những người thầy (tu huynh) vừa dạy kiến thức, vừa chịu lắng nghe và hiểu tâm lý của cậu, giúp cậu vượt qua những khi cơn trầm cảm đến, giúp cậu học được trách nhiệm mỗi khi làm sai chứ không trốn tránh.
“Em nói dối đó, anh Fayolle. Vì em chẳng cần phải phá cửa tủ đâu. Có lần tu huynh Amadeu lau bụi cho mấy hòn đá và em đã giúp thầy ấy. Khi thầy ấy không để ý, em đã lấy trộm một viên và lúc nào cũng mang theo nó bên mình. Tại em hay muốn chết lắm.“
“Nhưng Chuch (nickname của cậu với Fayolle) à, em vẫn chỉ là một cậu bé. Em còn chưa đủ mười hai tuổi. Sao em lại nghĩ đến những chuyện như vậy?”
“Vì em là một thằng nhóc kém cỏi, thảm hại. Em là một thằng nhóc bất hạnh và mọi người luôn nói nuôi em chỉ tổ tốn cơm. Rằng em là thằng thổ dân. Rằng em là đồ mọi Pinagé. Rằng số phận đã định sẵn em là kẻ thấp kém.”
Tu huynh Ambrósio bình tĩnh hơn và tiếp tục, “Trò là đồ vô ơn, Zeca. Đích thực là đứa vô ơn. Người đàn ông này đã mang trò thoát khỏi đường phố, thoát khỏi nhà máy, khỏi đói nghèo, thậm chí là bệnh lao phổi. Người đàn ông này đã cho trò một mái ấm. Quần áo. Mọi thứ tốt nhất. Ông ấy cho trò sự giáo dục mà các anh em của trò không có. Ông ấy muốn trò trở thành một người có văn hóa và học thức. Một người có thể cải thiện cuộc sống của các anh chị em và cha mẹ trò. Còn trò? Trò, ngay khi có thể, lại cắn ông ấy. Trò có bao giờ nghĩ rằng đã bao nhiêu lần người đàn ông này tha thứ cho những trò ngu ngốc hư đốn của trò chưa? Và giờ trò lại còn dấm dẳng buộc tội ông ấy? Nghe đây, nhóc…”
Giọng tu huynh bắt đầu run lên vì xúc động, “Ngay cả khi ông ấy có làm gì bất công đi nữa. Hãy nghe cho rõ nhé. Một bất công. Trò có bao giờ tưởng tượng ra trò sẽ cắn rứt lương tâm biết nhường nào khi biết trò đã lỡ hành động vội vàng quá không? Biết đâu ông ấy đã làm thế xuất phát từ một giây tuyệt vọng, một phút lo lắng tột độ. Thế đấy, Zeca, ta sẽ không để trò mở miệng ra buộc tội cha của trò nữa. Cho dù ta có phải bịt miệng trò lại. Rõ chưa?”
Tôi cúi đầu xuống trong lúc tu huynh bắt đầu bước đi giữa những chiếc giường trong phòng y tế. Tu huynh tiếp tục, “Và nếu phải nói cho rõ, thì đó là do trò ép ta. Đừng nghĩ ta sung sướng gì khi phải làm vậy. Thuốc đắng dã tật. Nhưng muốn hiểu được thì trò phải là một người đàn ông đã, biết không? Trò phải trưởng thành lên. Có trách nhiệm.”
Cậu học được sự yêu thương bản thân, cách để tự sưởi ấm cho trái tim mình từ những lời khuyên chân thành và thông thái của “bác Cóc cururu”, lời chia sẻ ấm áp của “ba Maurice” để có thể tha thứ cho người cha thật sự nhưng chưa được hoàn hảo như kỳ vọng của Zezé.
“Mặt trời làm mọi thứ chín muồi. Nhuộm màu cho ngô, chiếu xuyên qua mặt nước sông. Chẳng đẹp lắm sao, Zezé?”
“Mặt trời của thượng đế đẹp nhường này thì hãy thử tưởng tượng đến mặt trời khác xem.”
“Ta nói về một mặt trời còn to hơn nữa kìa. Mặt trời bừng lên trong tim mỗi người ấy. Mặt trời của hy vọng. Mặt trời chúng ta ấp trong lồng ngực để sưởi ấm ước mơ của chúng ta.”
“Còn mặt trời của cháu thì sao?”
“Của nhóc, Zezé ạ, là một mặt trời buồn. Một mặt trời bị bủa vây bởi nước mắt chứ không phải cơn mưa. Một mặt trời vẫn chưa khám phá ra hết tiềm năng và sức mạnh của nó. Nó chưa từng tô điểm cho những khoảnh khắc mà cháu đã trải qua. Một mặt trời yếu ớt, ủ dột.”
“Thế cháu cần làm gì cho nó?”
“Cũng không cần nhiều. Nhóc chỉ cần mong muốn thôi. Nhóc phải mở cửa sổ tâm hồn mình ra và để âm nhạc tràn vào. Đón thơ ca của những giây phút êm đềm.”
“Con không quý ông ấy nhiều bằng một nửa con yêu quý ba đâu.”
Maurice bật cười.
“Có chứ. Và một ngày nào đó, khi đã có thể hiểu thấu mọi chuyện, con sẽ yêu ông ấy lắm.”
“Thật thế ư?”
“Ta đảm bảo đấy. Một ngày nào đó, con sẽ yêu quý ông ấy vì chính ông ấy thôi. Bởi vì chúng ta không thể yêu cầu nhiều hơn những gì người khác có thể cho đi.”
Ngoài những chuyện tâm sự cảm động và các bài học trưởng thành như vậy, tác giả còn mô tả một thời thiếu niên nổi loạn của Zezé với những trò quậy phá do “con quỷ” xúi giục, như bơi ở sông có cá mập, giọng cười ma quái trong lớp, cách mạng đồng phục, đánh nhau trong lúc tắm… Những trò nhất quỷ nhì ma, thứ ba học trò. Càng đọc càng “nể” Zezé vì tuổi thiếu niên quá đáng nhớ, và cũng dễ đồng cảm với lứa tuổi đó ở bất cứ nơi đâu. (Mấy anh quậy quậy mà đọc truyện này coi chừng học lỏm Zezé bày trò phá phách chắc…bị mắng vốn dữ lắm nha :)) )
Phần hai này cảm thấy cuộc sống của Zezé đã tốt đẹp hơn nhiều, không còn đau khổ như khi xưa ở với gia đình quá nghèo, và có quá ít người hiểu và yêu thương em. Mặc dù Zezé vẫn đầu têu bày các “trò quỷ quái” (như các cậu bé tuổi teen thường hay rảnh rỗi sinh nông nổi), cậu bé cũng dần học được cách trở thành người đàn ông trưởng thành, có trách nhiệm và tự sưởi ấm trái tim mình.


Gửi phản hồi cho Sách/ Truyện hay phù hợp cho tuổi tween/teen (6+/ 11+/ 13+/ 15+) – Miscellaneous Mind Hủy trả lời