
Xuất bản năm: 2021
Đã Đọc: 07/07/2024
Số trang: 419
Đánh giá: ⭐⭐⭐⭐⭐
Phù hợp với trẻ em: 15+
Bữa giờ coi trong nhóm review sách, có câu hỏi cuốn sách mà mình thấy thích nhất, muốn giới thiệu cho mọi người là gì? Tính đến thời điểm hiện tại, mình đánh giá rất nhiều sách 5 sao, nhưng Thư Viện Nửa Đêm có một vị trí khá đặc biệt trong tim mình. Cuốn sách này phù hợp với những bạn trẻ đang mông lung, hoặc bất cứ lứa tuổi nào đang trắc trở, gục ngã, cuốn sách có tác dụng chữa lành bằng một cách kỳ lạ… “hãy tiếp tục sống.”
Thư Viện Nửa Đêm của Matt Haig kể về Nora Seed, về sự trầm cảm, và không còn ai hay điều gì níu kéo cô với cuộc sống, cô đã quyết định… tự tử. Và tại giây phút cuối cùng đó, cô lạc vào một thư viện lúc nửa đêm kỳ lạ. Thời gian ngưng đọng, bà thủ thư là người làm trong thư viện lúc nhỏ cô hay lui tới, hướng dẫn cô chọn các cuốn sách về cuộc đời cô, nơi mà mỗi lựa chọn của cô đều tiếp diễn. Nếu cô muốn tiếp tục cuộc đời để sửa chữa các nỗi ân hận của cô thì cô sẽ tiếp tục sống với “cuốn sách” đó, không thì quay lại thư viện để trải nghiệm các “cuộc sống” khác của cô. Mỗi một “cuốn sách” là một nỗi hối tiếc, ân hận vì chưa làm. Khi trải qua rồi thì các nỗi hối tiếc đó sẽ biến mất.
Cuối cùng, cuộc đời đáng sống nhất là cuộc đời mà cô muốn từ bỏ đầu tiên. Cuốn sách đó hoàn toàn trắng, như thể “mọi điều đều đáng được chờ trải nghiệm.” Cô đã quyết định sống trong giây phút cuối cùng lúc nửa đêm đó. Phần “trang giấy trắng chờ viết nên” này giống câu chuyện trong Những điều kỳ diệu của tiệm tạp hóa Namiya. Tương lai là điều chưa tới, bạn sẽ chưa biết có điều gì chờ đón mình, dù có lên kế hoạch trước nhưng nhiều khi một năm sau quay đầu nhìn lại bạn đã thấy cuộc sống mình khác. Còn nếu không có gì khác, mọi chuyện lặp đi lặp lại, chà… bạn đã thực sự sống chưa?
Cô nhanh chóng nhận ra chúng được sắp xếp theo mức độ từ nhỏ, vặt vãnh (“Tôi hối tiếc vì đã không tập thể dục ngày hôm nay.”) đến lớn (“Tôi hối tiếc vì đã không nói với bố tôi trước khi bố mất rằng tôi yêu bố.”)
“Tôi tiếc khoảng thời gian phung phí trên mạng xã hội.”
“Tôi hối tiếc vì thời tuổi trẻ đã không tận hưởng nhiều hơn.”
“Tôi hối tiếc vì đã không học cách sống vui vẻ hơn.”
“Tôi hối tiếc vì luôn cảm thấy mình có quá nhiều lỗi.”“Tôi hối tiếc vì đã không viết nốt cuốn tiểu thuyết hồi đại học.”
“Tôi hối tiếc vì đã chọn một nghề chẳng có tương lai.”
Bài đăng áp chót của Nora trước khi cô thấy mình chơi vơi giữa cõi sống và cõi chết:
Bạn đã bao giờ có ý nghĩ “sao mình lại lâm vào bước đường này” chưa? Như thể bạn đang quanh quẩn trong một mê cung, hoàn toàn lạc lối và tất cả đều là lỗi của bạn vì chính bạn đã lựa chọn những ngã rẽ để đi theo? Bạn biết rằng có rất nhiều lối đi có thể đưa bạn thoát ra vì bạn nghe thấy từ bên ngoài tiếng những người đã tìm được lối thoát đang lao xao cười nói. Thi thoảng bạn nhác thấy họ qua hàng giậu. Một bóng hình thấp thoáng qua kẽ lá. Trông họ mới vui sướng làm sao khi vượt qua được thử thách, bạn chẳng oán trách gì họ mà chỉ trách chính mình vì không có khả năng tìm ra lối thoát như họ. Bạn có nghĩ thế không? Hay mê cung này được tạo ra cho mỗi mình tôi thôi?
TB: Con mèo nhà tôi chết rồi.
“Cuộc đời có muôn màu… muôn vẻ. Khi cảm thấy mình mắc kẹt trong cuộc đời duy nhất chúng ta có, ta rất dễ cho rằng những khoảng thời gian buồn đau, bi kịch, thất bại, sợ hãi đều là kết quả sinh ra từ sự tồn tại của mình. Rằng đây là sản phẩm bên lề đến từ việc ta sống theo cách cụ thể nào đó, thay vì chỉ đơn giản là sống.”
“Chẳng cách sống nào có thể giúp ta không bao giờ biết đến khổ đau. Và rằng khổ đau là một phần không thể tách rời để làm nên hạnh phúc.
Nhưng chẳng có cuộc đời nào chỉ toàn hạnh phúc bất tận. Và nếu cứ cho rằng cuộc đời như thế có tồn tại thì chỉ càng thấy mình bất hạnh trong cuộc đời đang sống mà thôi!”
Điều tôi học được (Chia sẻ của một người từng sống cuộc đời của muôn người)
Ta chỉ cần là một người duy nhất.Ta chỉ cần cảm nhận một cuộc sống duy nhất.
Ta không cần phải làm tất cả để có thể trở thành tất cả, bởi lẽ tự bản thân ta vốn đã là vô hạn rồi. Chừng nào ta còn sống trên đời thì chừng đó ta sẽ luôn mang trong mình một tương lai ẩn chứa vô vàn tiềm năng.
Vì thế, hãy yêu thương những con người đang gần bên ta.Tôi đã phát hiện ra được một điều trong bóng tối này. Hy vọng. Tiềm năng.
Tôi nghĩ, những điều không thể sẽ xuất hiện khi ta sống trên đời.


Bình luận về bài viết này